vo-vao-vien-mot-minh-di-chong-ra-dung-duong-cho-do-so
Vợ vào viện một mình đi, chồng ra đứng đường cho đỡ sợ
Mặc dù rất muốn chồng đưa đi đẻ, nhưng Phương vẫn phải vượt cạn một mình. Nhìn cô con gái mới sinh, Phương cứ chảy nước mắt. Cô buồn lắm khi biết rằng, Phú bỏ mặc hai mẹ con để đi hú hí với nhân tình.
Sáng dậy, Phương thấy có chút máu hồng chảy xuống chân, cô với điện thoại gọi cho Phú chồng cô nhưng gọi mãi đều không thấy Phú trả lời. Phương đành gọi chị gái rồi tất tả leo lên taxi vào bệnh viện.
 
Vào đến viện, trong lúc làm thủ tục chờ sinh, Phương vẫn cảm thấy cáu tiết. 2 lần sinh trước, chồng cô cũng lặn mất tăm. Lần này cũng vậy, cô dặn trước rồi nhưng Phú vẫn chứng nào tật nấy. Phương vừa đau vừa buồn. Cô cứ ngồi khóc tấm tức ở hành lang bệnh viện khiến ai đi ngang qua cũng nhìn cô đầy ái ngại.
 
Phương vào viện đã nửa ngày trời rồi nhưng vẫn chưa đẻ được. Cô đau quá, chẳng còn sức mà kêu la, nhưng vẫn cố gọi chị gái đến để nhắn nhủ việc đi tìm chồng. Trong đầu Phương hiện lên cảnh tượng chồng đang chở bồ đi ăn, đi mua sắm, đi nhà nghỉ nên mới không thể bắt máy. Ai đời chồng kiểu gì mà cả 3 lần vợ đẻ đều không không có mặt.
 
Vợ vào viện một mình đi, chồng ra đứng đường cho đỡ sợ - Ảnh 1
 
Thấy em gái nhất quyết gọi chồng tới, chị gái của Phương bèn điện cho chồng, bảo anh đi tìm em rể. Khoảng 1 tiếng sau, chồng chị gọi điện thông báo rằng, đã đến cơ quan của Phú nhưng mọi người đều nói Phú về nhà từ sáng vì hôm nay phải chăm vợ đẻ. Chị gái Phương nghe vậy thì nghĩ ngay đến chuyện Phú đang “mèo mả gà đồng” với con nào ở ngoài rồi nên đánh bạo nhắn cho Phú một cái tin: “Vợ anh sắp không qua khỏi. Về ngay”.
 
Tin nhắn của bà chị vợ quả thật có hiệu quả bất ngờ. Chưa đến 5 phút sau khi gửi tin nhắn, chị gái Phương đã thấy bóng dáng cậu em rể lò dò đi vào. Chưa kịp mừng thì chị lại phát hoảng khi thấy Phú bỗng dưng run rẩy, mặt tái mét rồi ngã lăn ra đất. Chị hốt hoảng gọi bác sỹ, trong lúc vợ Phú nằm trong phòng kêu gào vì đau đẻ thì ở ngoài này, Phú cũng được các bác sỹ đưa lên cáng vào phòng cấp cứu. Trước khi xỉu, Phú còn kịp gào lên: “Vợ đẻ một mình đi, anh ra ngoài đường đứng đợi cho đỡ sợ” khiến cả hành lang bệnh viện cười ồ.
 
Mặc dù rất muốn chồng đưa đi đẻ, nhưng Phương vẫn phải vượt cạn một mình. Nhìn cô con gái mới sinh, Phương cứ chảy nước mắt. Cô buồn lắm khi biết rằng, Phú bỏ mặc hai mẹ con để đi hú hí với nhân tình.
 
Mãi đến sau khi sinh, chị gái Phương mới thủ thỉ: “Thằng Phú nó cũng nằm bệnh viện này đấy. Nhưng sáng nay đã về nhà đợi rồi”. Phương tỏ vẻ ngạc nhiên vô cùng, chẳng nhẽ chồng cô lại nằm ở bệnh viện phụ sản. Hay là anh ta lại đưa cô nào đi đẻ, mà đã tới đây rồi sao lại không vào thăm mẹ con cô cơ chứ?
 
Về đến nhà, thấy Phú lò dò đi ra với dáng vẻ lôi thôi, Phương không thèm nhìn chồng lấy một cái. Phú thấy vợ về lon ton chạy theo đòi bế con thì bị Phương đẩy ra. Phương trộm nghĩ, kiểu gì mình cũng phải viết đơn ly dị.
 
Ai ngờ, Phú lại đến nằm gần vợ rồi lân la thú tội. Thì ra cả 3 lần cô đi đẻ, Phú đều đến bệnh viện, tuy nhiên, lần đầu tiên do bận việc thật nên Phú đến muộn. Mới bước vào bệnh viện, thấy hành lang đầy rẫy các bà bầu đi lại, rên la, nằm ngồi với đủ các tư thế, Phú đã phát hoảng. Đang đứng phân vân vì không biết vợ nằm phòng nào thì bị một cô gái túm quần, cấu xé kinh hoàng. Vừa cấu, cô ta vừa hét: “Tại anh mà tôi phải chịu cực khổ thế này, cứ bảo không sao đâu, giờ thì thấy tôi thảm thương chưa?”
 
Vợ vào viện một mình đi, chồng ra đứng đường cho đỡ sợ
 
Biết cô này nhầm mình với người khác nên Phú ra sức vùng vẫy. Ai ngờ cô này bỗng chốc trợn mắt, sùi bọt mép rồi ngã lăn ra sàn. Phú sợ quá, bước đi vài bước rồi cũng lăn ra bất tỉnh. Sau lần đó, cứ bước vào bệnh viện phụ sản là anh thấy khó thở. Cả 3 lần vợ đi đẻ, anh đều đến ngồi ngoài quán nước chứ không dám bước vào vì cứ vào đến nơi là tim đập mạnh, tay chân bủn rủn rồi ngất xỉu.
 
Phương nghe chồng kể mà cười ra nước mắt. Hèn gì cứ đến ngày đi đẻ là chồng cô bỗng nhiên bận việc bất ngờ. Phương đâu có biết rằng, những lần đó Phú cứ đứng ngồi không yên ở quán nước trước cửa bệnh viện. Biết rằng mình làm như thế thì vợ sẽ giận, nhưng Phú cũng đành bó tay vì chứng sợ của mình.
 
Cũng may là lần thứ 3, thấy chị vợ nhắn tin khẩn cấp nên Phú mới liều mình chạy vào bệnh viện với vợ, nhờ thế mới được minh oan, chứ không thì bây giờ, có lẽ anh đã bị vợ bắt ký vào đơn ly dị rồi.
 
Sau đó Phương quyết định ngừng việc sinh đẻ. Bởi cô biết, dù có đẻ lần thứ mấy thì cô cũng phải vượt cạn một mình chứ chồng cô vừa nhìn thấy cảnh bà bầu kêu la oai oái đã ngã lăn ra bất tỉnh mất rồi. Phương nghĩ thầm, cũng may là lão chồng mình mắc chứng bệnh sợ bà đẻ, chứ như người khác chờ vợ đẻ để đi hú hí với nhân tình thì chết.