Từ khi có mẹ chồng ở cùng, đêm đêm vợ chồng tôi chẳng dám gần nhau
03/04/2017
| Mẹ chồng mới dọn lên ở cùng mới có 1 tháng mà tôi cảm tưởng cuộc sống bí bách và khó thở. Tôi phải làm sao để tiếp tục sống với mẹ chồng được đây?
Tôi mới đón mẹ chồng từ dưới quê lên trên Hà Nội để tiện chăm sóc. Trước đây khi bố chồng tôi còn sống thì có mời thế nào ông bà cũng nhất quyết từ chối, ông bà luôn lấy lí do sống ở phố chật chội không quen. Nhưng tôi biết thật ra là ông bà ngại vì không muốn lên sống trong căn nhà bố mẹ đẻ tôi cho.
Từ ngày mẹ chồng chuyển lên đây thì bao nhiêu chuyện phát sinh, căn phòng có 30 mét vốn đã chật chội nay lại càng thêm eo.
Vợ chồng tôi dọn lên trên gác xép nhường lại giường ở dưới tầng một để bà ngủ. Sinh hoạt vợ chồng rất bất tiện, có lần hai vợ chồng đang tác chiến thì cái sàn gỗ của gác xép cứ vang lên những âm thanh cót két và rung ầm ầm. Ở dưới thì mẹ chồng tôi hắng giọng rất lớn rồi đảo người liên tục. Sau lần đó dù có muốn gần nhau, chồng cũng chẳng dám, toàn tranh thủ giờ trưa vợ chồng dẫn nhau ra nhà nghỉ.
Từ ngày mẹ chồng chuyển lên đây thì bao nhiêu chuyện phát sinh, căn phòng có 30 mét vốn đã chật chội nay lại càng thêm eo.
Vợ chồng tôi dọn lên trên gác xép nhường lại giường ở dưới tầng một để bà ngủ. Sinh hoạt vợ chồng rất bất tiện, có lần hai vợ chồng đang tác chiến thì cái sàn gỗ của gác xép cứ vang lên những âm thanh cót két và rung ầm ầm. Ở dưới thì mẹ chồng tôi hắng giọng rất lớn rồi đảo người liên tục. Sau lần đó dù có muốn gần nhau, chồng cũng chẳng dám, toàn tranh thủ giờ trưa vợ chồng dẫn nhau ra nhà nghỉ.
Ngày thường thì không sao nhưng chủ nhật muốn ngủ thêm chút nữa cũng khó. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi có thói quen dậy rất sớm, ngày thường thì không sao nhưng chủ nhật muốn ngủ thêm chút nữa cũng khó. Mẹ chồng cứ dọn hết cái này tới cái kia, đồ đạc va vào nhau kêu loảng xoảng.
Ngày trước, một mình chăm con nên con bé rất bện hơi mẹ. Lúc bà mới lên ôm cháu không theo thì bà lớn tiếng trách móc "Tao là người dưng đâu mà không theo", nhìn con bé khóc ngặt nghẽo khi bà cứ cố ôm cháu mà tôi không dám nói nửa câu. Bà chăm sóc theo cách "Ngày xưa tôi nuôi chồng chị như thế, chị cứ khoa học máy móc"… sữa bột cho thêm đường, cháo nhá qua miệng rồi mới cho bé ăn… Góp ý nhưng tôi cứ ra khỏi nhà là bà lại làm theo cách của mình.
Tôi đi chợ mua đồ ăn thì bà kêu không hợp khẩu vị. Từ đó, sáng nào bà cũng đi chợ. Bữa cơm thì mười ngày như một, độc một đĩa rau và thịt mũi lợn. Tôi cố mà cũng không thể nào nuốt được. Chồng tôi có ý nhắc khéo thì bà nói "Không có tiền nên ăn thế thôi". Nhìn tôi xanh xao gầy gò thì ai cũng hỏi, tôi chỉ còn biết nói dối là đang giảm cân.
Tôi ngậm ngùi vì không biết phải nói sao với cái bí kíp tiết kiệm đáng sợ của mẹ. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng là một người siêu tiết kiệm. Tôi mua đồ gì cho bé con bà đều hỏi giá và lúc nào cũng kèm thêm câu "Lãng phí,trẻ con lớn nhanh mua làm gì cho phí". Nhìn quần áo của mẹ cũ mèm, tôi mua mấy bộ cho mẹ thì bà bắt tôi đi trả và lấy tiền về. Có lần tôi tá hỏa khi bước vào nhà vệ sinh, mùi nước tiểu bốc lên rất ghê. Khi được hỏi thì mẹ chồng bảo là tiết kiệm nước, cứ để đó 3 lần thì xả. Tôi ngậm ngùi vì không biết phải nói sao với cái bí kíp tiết kiệm đáng sợ của mẹ.