tran-lap-qua-doi-cung-noi-tran-tro-vi-cac-con
Trần Lập qua đời cùng nỗi trăn trở vì các con
Trần Lập – một tượng đài về nhạc rock đã ghi dấu trong lòng những bạn trẻ Việt vừa qua đời vì bệnh ung thư trực tràng. Những ngày cuối đời trên giường bệnh nam ca sĩ không khỏi trăn trở nỗi lo về hai con.​
Từ khi biết mình bị ung thư khó có khả năng qua khỏi, Trần Lập chủ động chia sẻ với hai con, con trai tên Bình Minh, con gái tên Minh Tú về sức khỏe.

Thắng thắn chia sẻ với các con

Biết được tình hình sức khỏe của mình sẽ không qua khỏi nên nam ca sĩ Trần Lập chủ động chia sẻ với các con rằng anh sẽ không qua khỏi, sẽ qua đời. Các con anh mặc dù biết bệnh tật của bố, biết rằng anh sẽ ra đi nhưng không biết lúc nào.

Nhiều lần nghe bố nói về bệnh, con gái anh bảo “Bố đừng đi xa mãi mãi, con chỉ muốn bố đi rồi bố lại về như những lần công tác".
Thương các con nhỏ, lo lắng các con không ai chăm sóc.

Hôm kia (ngày 15/3), Minh Tú vẫn vào viện Việt Đức thăm, cắt tóc và cạo râu cho bố. Cô bé học lớp bốn, giỏi văn còn hóm hỉnh: "Trông bố trẻ như sinh viên đại học". Ngày bố cấp cứu, Tú bảo: "Bố ơi, bố cảm thấy phiền không, nếu bố không phiền con ở lại, nếu bố thấy phiền thì con về".
 

Người mẹ vợ nhớ lại những ngày cuối đời, Trần Lập không bao giờ cười trừ những lúc ở bên con gái yêu. Hễ khi nào con gái vào thăm là anh lại cười. "Hai cha con hợp nhau lắm bởi bố tuổi Dần còn con gái tuổi Tuất", bà nói.

Những ngày Trần Lập chữa bệnh, hai anh em Bình Minh và Minh Tú chia nhau việc nhà để giúp đỡ mẹ và bà ngoại, đồng thời trò chuyện với bố. Từ ngày anh trở bệnh nặng và phải đi chữa trị xa nhà, Bình Minh được cô giáo chủ nhiệm đưa về nhà riêng để dạy học, kịp thi cử. Con trai Trần Lập giống hệt anh cả về tính cách và lối ăn uống. Bà ngoại của bé kể: "Bố nó thích ăn lạc và trứng, nó cũng thích ăn lạc và trứng. Hai bố con cá tính rất giống nhau - không nhờ vả ai điều gì và không thích ai thương hại mình. Khi bố mắc bệnh, cháu ít bày tỏ cảm xúc ra bên ngoài".

Yêu thương con, Trần Lập nhiều lần dặn dò vợ dạy hai con nên người. "Anh ấy thương các con còn nhỏ quá, nhưng cũng cho biết yên tâm ra đi khi các cháu có bà, có mẹ và mọi người. Anh ấy hay dặn vợ rằng: 'Em phải cố gắng nuôi con nên người vì các con nhỏ thiệt thòi'. Anh ấy buồn lắm vì còn bao kế hoạch dang dở, nhiều công việc dang dở, buồn vì không được còn sống để cống hiến".