Em gái chồng tôi vừa ra trường và tốt nghiệp được gần năm nay. Dù hơn cô ấy chỉ 3 tuổi và sống chung nhà nhưng giữa chúng tôi luôn có bức tường vô hình ngăn cách và hiếm khi thân thiết với nhau. Bỗng dưng, tuần trước cô ấy sang tìm và giãi bày tâm sự khiến tôi có phần bất ngờ: “Chị ơi, người yêu em đã bay sang Pháp du học. Cậu ấy muốn học cao hơn để có sự nghiệp vững chắc chứ không muốn chỉ ở Việt Nam làm công ăn lương. Cậu ấy cũng không muốn em đợi phí hoài thanh xuân nên lặng lẽ nhắn tin chia tay”.
Em chồng đột nhiên đến tâm sự chuyện tình cảm làm tôi khá bất ngờ - Ảnh minh họa
Nhìn em chồng khóc lóc, kể chuyện mà tôi không biết làm thế nào để an ủi. Hơn nữa, trước giờ em cũng chưa bao giờ công khai việc có người yêu với gia đình, cũng chưa hề dắt chàng trai ấy về nhà nên tôi cũng không biết cụ thể ra sao để khuyên nhủ. Bỗng nhiên, cô ấy đưa ra đề nghị: “Noel sắp tới cũng đúng dịp cuối tuần. Hai chị em mình đi Đà Lạt nhé. Em muốn đi đâu đó thật xa để khuây khỏa, đỡ nghĩ ngợi. Đi về chắc em sẽ cố quên. Chị đi với em nhé. Em đi một mình vừa buồn mà lại không an toàn nữa”.
Dưới sự nài nỉ nhiệt tình của em chồng, không biết từ chối thế nào, tôi đành miễn cưỡng gật đầu đồng ý. Tôi không biết mở lời thế nào với chồng, vì sợ anh giận, giáng sinh lại bỏ anh ở nhà một mình. Không ngờ, chồng lại rất vui vẻ, thậm chí còn đồng ý tài trợ toàn bộ chi phí cho chuyến đi của hai chị em. Chồng nói: “Ôi giời, em cứ đi đi, lo cho anh làm gì. Đi cho Mai nó vui, với lại cả năm nay anh chưa dẫn em đi chơi xa đâu cả. Coi như đây là quà giáng sinh anh tặng em”.
Chuyến đi của chúng tôi, kéo dài 2 ngày 3 đêm. Đà Lạt những ngày giáng sinh, không khí lạnh tràn ngập khắp nơi, đường phố trang hoàng cũng rất đẹp. Địa điểm du lịch nào cũng lãng mạn và thú vị, thế nên tôi cứ mải chơi mà hiếm khi gọi về nhà. Chồng tôi thì ngày nào cũng gọi 2 đến 3 lần, hỏi thăm tôi ăn uống thế nào, có vui không? Anh cũng liên tục than ở nhà chán lắm, tôi mau về với anh.
Ngày cuối cùng trong chuyến du lịch, tôi và em chồng dùng bữa trong một nhà hàng ở trung tâm thành phố để tiện mua sắm ít đồ trước khi về. Chờ thức ăn hơi lâu nên hai chị em xem lại hình chụp trong điện thoại của cô và cười tíu tít. Trong lúc cô ấy xin phép đi toilet thì có tin nhắn đến, là tin nhắn của chồng tôi.
“Em nghĩ cách giữ chị dâu em ở lại…”, đáng nhẽ tính tôi hiếm khi tò mò quan tâm đời tư người khác, nhưng đoạn tin nhắn hiển thị trước trên màn hình với nội dung quá bất thường khiến tôi không cầm lòng được, nên phải mở vào đọc cụ thể. “Cố gắng giữ chị dâu em ở lại thêm 1, 2 ngày nữa, anh chưa về ngay được. Yên tâm, anh sẽ có quà hậu hĩnh cho cô”.
Đọc được những dòng này tôi khá sốc, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh. Tôi nhắn tin trả lời lại “Ok, anh!’. Sau đó xóa tin nhắn đi như chưa có chuyện gì. Chiều hôm đó, tôi và em chồng về nhà đúng như dự định. Qủa nhiên, chồng tôi không hề có nhà. Tôi giả vờ dò hỏi mẹ chồng, mẹ nói: “Nó nói con đi chơi ở nhà buồn nên mang quần áo sang nhà bạn ở chơi vài hôm rồi”.
Thật sự, tôi vô cùng hoang mang, không biết giờ này chồng tôi đang ở đâu? Làm gì với ai? Tôi có gọi điện đến những người bạn thân của anh nhưng cũng không ai biết. Theo như tin nhắn kia anh gửi cho em chồng thì khả năng chuyến đi chơi này là do hai người bọn họ cố tình sắp xếp. Chuyện bạn trai của em chồng đi du học chắc cũng là chuyện bịa để che giấu chuyện gì mờ ám phía sau.
Tôi vô cùng hoang mang không biết chồng đang làm gì? Ảnh minh họa
Quyết tâm làm rõ mọi việc, tôi không gọi cho chồng. Có gọi cũng không giải quyết được gì, tốt nhất là tìm ra bằng chứng xác thực. Tôi mở máy tính cá nhân của chồng, tìm trong lịch sử duyệt web thì thấy anh có đặt vé máy bay ra Đà Nẵng và theo chiều ngược lại. Vì thế sáng hôm sau, tôi canh đúng giờ chuyến bay sắp hạ và đến sân bay đợi sẵn.
Không ngoài dự đoán, sau vài tiếng đồng hồ kiên nhẫn chờ đợi, tôi thấy chồng tôi tay kéo valy tay lại khoác vai một cô gái vô cùng trẻ đẹp. Hai người vui vẻ trò chuyện, dựa sát gần nhau rất thân mật, nhìn là biết ngay một cặp tình nhân vừa cùng nhau đi du lịch hưởng lễ Giáng sinh về. Không thể kiềm được, tôi bước lại đứng chắn trước mặt hai người. Chồng tôi bất ngờ vô cùng, mặt anh ta lộ vẻ hoảng hốt và cứ đứng im tại chỗ.
Thực sự, đêm qua tôi đã nghĩ đến khả năng này thế nhưng không ngờ tận mắt chứng kiến bản thân lại suy sụp đến như vậy. Tôi quay lưng bước vội, ngăn không để những giọt nước mắt của mình rơi trước mặt kẻ bội bạc. Tôi lái xe một mạch về nhà mẹ đẻ và quyết định rằng tôi sẽ không bao giờ quay lại với kẻ đó thêm lần nào nữa.
Tin liên quan:Tâm sự của nàng dâu có quan hệ loạn luân với bố chồng