Hiện tượng hồi dương, một hiện tượng bí ẩn và đầy mê hoặc, đã thu hút sự quan tâm của nhiều nhà nghiên cứu từ khắp nơi trên thế giới. Trong khi còn sống, cơ thể con người, đặc biệt là khi đạt đến trạng thái sức khỏe tốt và hệ thần kinh hoạt động hoàn hảo, phát ra những sóng điện với một loạt tần số đa dạng. Có những giả thuyết cho rằng những sóng điện này tương tự như tia phóng xạ, đặc biệt gia tăng khi cơ thể trải qua những trạng thái đặc biệt như gần kề cái chết, trạng thái lên đồng, hoặc ảnh hưởng của các chất hoá học.
Trong những trạng thái này, sự sản xuất của chất morphin nội sinh tăng cao, dẫn đến những hiện tượng khó hiểu như tình trạng cận sinh mà khoa học hiện đại vẫn chưa thể lý giải hoàn toàn.
Bản năng sinh tồn của con người là một sức mạnh phi thường, giúp cơ thể vượt qua những thử thách tột bậc của cuộc sống. Đây là một bản năng tự nhiên, không phụ thuộc vào hoàn cảnh hay môi trường, và không bị ảnh hưởng bởi việc con người đó có được rèn luyện hay học tập về nó không.
Trong những trạng thái hoạt động nội sinh của cơ thể và sự tăng cao của các phản ứng hoá học, có thể xuất hiện những hiện tượng kỳ bí được gọi là "hiện tượng hồi dương". Đây là những hiệu ứng sinh học đặc biệt, như khả năng tỉnh lại của con người sau khi được cho là đã chết, hoặc hiện tượng thần giao cách cảm. Như những đốm lửa cuối cùng của một ngọn đèn sắp tắt, những hiện tượng này tạo ra một niềm tin không nguôi vào sự bất diệt của cuộc sống.
Trong lĩnh vực y học, cái chết thường được phân loại thành hai dạng chính: chết lâm sàng và chết thực sự. Chết lâm sàng xảy ra khi bệnh nhân mất hết nhịp tim và ngừng hô hấp, nhưng hoạt động của não vẫn tiếp tục. Điều này có nghĩa là mặc dù cơ thể không còn hoạt động, điện não vẫn ghi nhận những sóng điện đặc trưng cho sự sống.
Nhiều trường hợp của hiện tượng hồi dương thường xảy ra trong tình trạng chết lâm sàng này. Trái lại, chết thực sự được xác định thông qua các phép đo điện tim, điện não và các dấu hiệu sinh học khác, và thường cần phải được xác nhận lại sau một khoảng thời gian nhất định.
Tôi từng chứng kiến vài trường hợp của hiện tượng hồi dương trong quá khứ, đặc biệt là ở những bệnh nhân nặng kề cận cái chết. Một số trường hợp đặc biệt, như bệnh nhân mắc ung thư gan, đã từng rơi vào trạng thái hôn mê sâu, nhưng sau đó lại tỉnh lại và hoàn toàn tỉnh táo, thậm chí có những hành động bình thường như ăn uống và tập thể dục. Tuy nhiên, điều đáng chú ý là họ thường chỉ sống được trong một thời gian ngắn trước khi ra đi mãi mãi.
Hiện tượng hồi dương là một sự thật, và việc con người chết đi rồi sống lại không phải là mê tín. Tuy nhiên, chỉ một số rất nhỏ trong số những người này thực sự sống lại, phần lớn chỉ trải qua một giai đoạn ngắn trước khi ra đi vĩnh viễn. Điều này đã tạo ra nhiều tranh cãi và những câu chuyện không cần thiết, nhưng cũng làm nổi bật sự phức tạp và không lường trước được của sự sống và cái chết.
Để tránh những rắc rối và tranh cãi không đáng có, các quốc gia phát triển trên thế giới đã thiết lập những quy định chặt chẽ về việc xác định cái chết của con người. Điều này giúp mỗi người có thể ra đi một cách tự tại, tuân theo luật lệ của tự nhiên và quy luật của cuộc sống.