oai-oam-khi-gap-lai-me-chong-cu-ngay-trong-nha-chong-moi
Oái oăm khi gặp lại mẹ chồng cũ ngay trong nhà chồng mới
Thấy An xuất hiện, mẹ chồng cũ của cô tái mặt. Bà tiến lại gần xấu hổ không dám ngẩng mặt lên: “Con khác quá! Giờ con có cuộc sống...”. Bà bỏ lửng câu nói đầy hổ thẹn của mình.

Hôm nay, bác tổ trưởng tổ dân phố mời bố mẹ chồng An đi họp tổ dân phố. Bác cũng báo tổ mình có một gia đình mới chuyển đến hôm qua và thông báo mời mọi người đến họp để thông qua về kế hoạch làm đường ngõ sắp tới.

Vừa thấy mẹ chồng đi họp tổ dân phố về đã nghe bà kể về người mới chuyển đến là một bác gái cùng cậu con trai đã hơn 30 tuổi đã ly dị vợ. Vì anh con trai bà được chuyển công tác lên thành phố nên bà mẹ cũng dọn đồ đạc chuyển lên. Nghe mẹ chồng nói là bác gái đó nhìn rất lanh lợi, hoạt bát, nói chuyện có vẻ hợp với mẹ chồng An và hẹn sẽ sang nhà An chơi để biết nhà hàng xóm.

Hằng ngày, An đi làm, chỉ có bố mẹ chồng ở nhà vừa giúp cô chăm lo chuyện nhà cửa lại vừa chăm sóc hai đứa con nhỏ. An rất thương và trân trọng mẹ chồng. Bà là người không hề chê bai mà đã mở lòng đồng ý cho con trai duy nhất của mình lấy một người phụ nữ bị chồng bỏ, lại còn mang theo cả con gái riêng đến ở trong nhà bà. Đối với An, mẹ chồng cô là người phụ nữ bao dung đôn hậu và hiểu chuyện. Bà hết lòng yêu thương con dâu và con riêng của cô mà không hề có thái độ phân biệt đối xử nào cả.

An về làm dâu bà cũng đã gần 6 năm kể từ ngày An đau khổ, uất ức rời khỏi nhà chồng cũ với người mẹ chồng độc đoán, trọng nam khinh nữ và rất khó tính. An nhớ như in ngày đó, khi biết tin An có bầu con gái thì bà đã không tiếc lời trách móc, thở dài, hắt hủi đứa con trong bụng cô. Bà còn đề nghị cô bỏ đứa nhỏ này đi. Cũng chỉ vì, chồng cũ của cô là con trai độc nhất của 1 dòng họ nên bà luôn mong mỏi có một đứa cháu trai nối dõi. Chồng cũ của An vốn nhu nhược, lại luôn nghe lời mẹ nên đã ruồng bỏ hai mẹ con An. Vì không thể chịu nổi sự lạnh nhạt, hắt hủi khi sống trong gia đình chồng nên An đã quyết định ly hôn giải thoát cho bản thân mình và cũng là để cứu đứa nhỏ trọng bụng cô.

Oái oăm khi gặp lại mẹ chồng cũ ngay trong nhà chồng mới

Hôm nay là ngày chủ nhật, An được nghỉ. Mẹ chồng cô dặn có bác gái mới chuyển đến muốn sang chơi thăm nhà. Mẹ chồng An muốn làm một mâm cơm để mời bác ấy xem như là làm quen vì dù sao từ nay đã là hàng xóm của nhau.

An vui vẻ cùng mẹ chồng lên thực đơn. Mẹ chồng An còn dặn cô là phải nấu mấy món nhạt nhạt vì bác gái ấy bị tiểu đường. Khi tiếng chuông cửa reo lên, mẹ chồng An ra đón bác gái vào. Lúc đó, cô đứng trên gác nhưng đã chết đứng khi nhận ra người phụ nữ ấy không ai khác chính là mẹ chồng cũ của cô. Người đã từng hắt hủi, bắt cô phải bỏ đứa nhỏ đi. Cô lảo đảo, phải vịn vào thành cầu thang cho khỏi té.

Hai bà mẹ gặp nhau mà cứ ngỡ như là bạn tri kỷ đã lâu không gặp. Bà hàng xóm khen nức nở về cơ ngơi giàu có của gia đình bà bạn. Mẹ chồng An thì vui vẻ trả lời: “Tất cả những gì có được ngày hôm nay đều do hai vợ chồng con trai tôi xây dựng mà công lớn là thuộc về con dâu tôi đó bà à!”.

Mẹ chồng cũ của An cứ trầm trồ, sờ soạng hết chỗ này rồi chỗ khác những vật dụng trong gia đình rồi nói: “Bà quả là có phúc! Bà có cô con dâu giỏi giang chứ không như tôi vô phúc lấy phải cái ngữ đã vô dụng rồi còn không biết đẻ”.

Nghe bà hàng xóm nói chuyện với vẻ mặt tức tối, mẹ chồng An liền hỏi sự tình mới nghe bác ấy kể: “Tôi chỉ có một thằng con trai duy nhất nhưng nó lấy phải con vợ không biết đẻ cho tôi một thằng cháu đích tôn. Tôi buồn quá nên ép con trai tôi bỏ lấy đứa khác”.

Nghe bà hàng xóm nói vậy, mẹ chồng An liền đáp lại: “Bà làm thế phải tội chết! Con dâu tôi thì đã có một đời chồng rồi và cũng có con gái riêng nữa nhưng nó rất hiền lành và giỏi giang. Từ ngày nó về làm dâu thì tất cả mọi việc tôi đều yên tâm”. Bà hàng xóm kia vừa nghe hết câu của mẹ chồng An đã nhảy dựng lên: “Trời đất, sao gia đình nhà chị như thế này chị lại chấp nhận gái nạ dòng thế! Lại còn có con riêng mới chết chứ! Chị chấp nhận vậy chứ như tôi thì còn lâu”.

Bà hàng xóm vừa nói xong thì con gái đầu của An chạy ra chào bà. Mẹ chồng An còn giới thiệu đó là con gái riêng của An. Bà còn xoa đầu con bé rồi bảo với bác hàng xóm:“Nó dễ thương thế này mà sớm đã bị bố và bà hắt hủi. Tôi thương nó lắm bà à!”

Mẹ chồng An nói xong rồi gọi cô xuống nhà dọn cơm cho bà hàng xóm cùng ăn. An đi xuống, cúi đầu lễ phép chào bà rồi quay sang nói với mẹ chồng đó là mẹ chồng cũ của cô. Cô không lạ lẫm gì người đàn bà đã từng hắt hủi và xua đuổi hai mẹ con cô ra khỏi nhà. Cô cũng không muốn gặp lại bà trong hoàn cảnh này, nhưng vẫn phải đối diện thôi. Lúc này, mẹ chồng An cũng không thể ngờ tới lại cảnh tượng trớ trêu.

Bà vỡ lẽ ra những lời tâm sự mà An từng khóc khi kể với bà mẹ chồng cũ độc đoán đã đối xử tệ bạc với hai mẹ con An chính là người hàng xóm mới chuyển tới khu phố hèn gì mà nãy giờ bà ấy cứ đay nghiến quá khứ của cô con dâu cũ.

Thấy An xuất hiện, mẹ chồng cũ của cô tái mặt. Bà tiến lại gần xấu hổ không dám ngẩng mặt lên: “Con khác quá! Giờ con có cuộc sống...”. Bà bỏ lửng câu nói đầy hổ thẹn của mình. Mẹ chồng An vội vàng lảng sang chuyện khác để tránh bối rối cho cả 2 bên nhưng mẹ chồng cũ ái ngại, hổ thẹn nên xin phép về hẹn dịp khác qua chơi.

Nhìn mẹ chồng cũ khuất bóng, An buông một tiếng thở dài. Cô không biết nên mừng hay tủi lúc này. Ông trời cũng khéo trêu ngươi để cho cô và bà gặp nhau trong hoàn cảnh cảnh đặc biệt thế.

ST.