Khi kết hôn rồi, tôi chính thức trở thành con dâu của mẹ nhưng tình hình vẫn không cải thiện là mấy. Do có điều kiện chúng tôi dọn ra ở riêng ngay sau đám cưới nên tôi lại càng có ít cơ hội để gần với mẹ chồng. Mối quan hệ mẹ, con dâu cứ nhàn nhạt, xa cách như vậy.
Sau khi sinh đứa con đầu lòng, tôi “xuống cấp” trầm trọng. Người béo, lúc nhúc mỡ, đôi mắt lúc nào cũng thâm quầng vì thức đêm chăm con, đầu tóc, quần áo bú xù. Tôi luôn trong trạng thái căng thẳng, cáu bẳn, hơi chút là nổi giận, quát tháo. Bác sĩ nói tôi bị trầm cảm sau sinh, một thời gian sau sẽ hết. Tôi cũng hi vọng thế. Sau khi sinh, tôi thấy tình cảm vợ chồng không được thắm thiết như xưa. Anh thường xuyên đi sớm về muộn như thể tránh mặt tôi. Bản năng của người phụ nữ mách bảo tôi có điều gì đó không ổn. Chúng tôi thường xuyên cãi nhau, xích mích, to tiếng với nhau.
Ngày đầu tiên tôi đi làm lại sau khi sinh nở cũng là ngày tim tôi như bị xé tan thành ngàn mảnh. Buổi trưa hôm đó tôi nhận được một phong bì của một cô gái lạ đưa. Mở phong bì thư ra tôi chết lặng. Trong đó là những bức ảnh giường chiếu thân mật của chồng tôi với một cô gái lạ mặt kia. Chưa kịp bình tĩnh trở lại thì cô tình nhân bé nhỏ của chồng nói tôi hãy buông tha cho anh, rằng anh yêu cô ta, muốn đến với cô ta. Nói xong, cô ta vội vàng bỏ đi. Tôi vô cùng tức giận và đau khổ. Tôi gọi chồng về để hỏi cho ra chuyện nhưng tối đó chồng tôi không về.
Tôi ngồi ôm con khóc cả đêm đó. Nhìn đứa con thơ dại nằm ngủ trong vòng tay mình, trái tim tôi lại càng nhói đau. Tôi vẫn còn yêu chồng và con tôi cũng cần có bố. Tôi tự nhủ phải giữ bằng được cho con một gia đình yên ấm, đủ đầy.
Sáng hôm sau, khi tôi đang chuẩn bị đi làm thì mẹ chồng tôi đến. Bà nhìn khuôn mặt hốc hác, đôi mắt sưng mọng, đỏ hoe của tôi thì biết là có chuyện chẳng lành. Bà nhẹ nhàng hỏi chuyện tôi. Lúc này, tôi không giấu được bật khóc nức nở trước mặt bà. Bà lau nước mắt cho tôi rồi bắt tôi kể hết mọi chuyện cho bà nghe. Biết chuyện bà bảo tôi hãy bình tĩnh, cố gắng chăm con cho tốt, mọi chuyện để bà lo. Lần đầu tiên tôi thấy được sự quan tâm dịu dàng của mẹ.
Thời gian đó, mẹ chồng thường xuyên đến phụ giúp tôi. Bà dạy tôi những kinh nghiệm chăm con tốt, thúc ép tôi tập luyện, ăn kiêng khoa học, đưa tôi đi làm tóc, mua sắm quần áo, giày dép mới. Ở bên bà, tôi lại có cảm giác như ở bên mẹ đẻ mình.
Nhờ có sự giúp đỡ của mẹ chồng mà tình hình của tôi được cải thiện đáng kể. Tôi không còn bị stress như lúc trước nữa. Vóc dáng tôi cũng thon gọn hơn. Đầu tóc, quần áo cũng hợp mốt. Nhìn tôi lúc này trông khác hẳn. Đồng nghiệp ở cơ quan còn khen tôi ngày càng có sự mặn mà, quyến rũ của gái một con.
Chồng tôi cũng nhận thấy có sự thay đổi trong gia đình. Anh ở nhà nhiều hơn, chơi với con, chăm con, tỏ ra ân cần và nói chuyện với tôi nhiều hơn, thậm chí còn giúp tôi làm việc nhà. Anh đã xin lỗi tôi và mong tôi tha thứ cho lỗi lầm của anh. Tình cảm của hai vợ chồng dần dần mật thiết trở lại.
Tuy không khí gia đình đã hòa thuận, yên ấm trở lại, tôi vẫn băn khoăn về cô bồ kia của chồng. Tôi cũng không hiểu vì sao không thấy cô ta xuất hiện nữa. Lúc đó chẳng phải cô ta tìm đến để khiêu khích, trêu ngươi, làm khổ tôi sao. Mãi về sau, cô em chồng mới nói cho tôi biết. Thì ra, mẹ chồng tôi đã tìm đến gặp cô ta. Bà yêu cầu và cảnh cáo cô ta không được phép gặp chồng tôi nữa, nếu còn tiếp tục bà sẽ không để cô ta sống yên thân. Sau khi dằn mặt cô bồ của con trai xong, bà quay ra trách mắng chồng tôi, phân tích thiệt hơn và khuyên bảo chồng tôi quay về với vợ con.
Nhờ sự “dạy dỗ” của bà mà chồng tôi đã nghĩ lại, chấm dứt hẳn với cô tình nhân kia. Bây giờ anh đối với hai mẹ con tôi còn tốt gấp mấy lần trước khi đi ngoại tình. Sau chuyện này, tôi mới nhận ra thực lòng mẹ chồng rất thương tôi nhưng bà không thể hiện ra ngoài. Tôi ngày càng hiểu bà hơn, biết ơn, yêu quý và trân trọng bà hơn. Tôi thấy mình thật may mắn và luôn thầm cảm ơn cuộc đời đã cho tôi thêm một người mẹ.
ST.