ngay-toi-sinh-non-cung-la-ngay-ca-nha-chong-toi-don-dau-moi
Ngày tôi sinh non, cũng là ngày cả nhà chồng tôi đón dâu mới
Trên thế gian này, chắc chỉ có mình tôi là bất hạnh ngay trong ngày đứa con của mình vừa chào đời. Niềm vui mừng xen lẫn với bao nhiêu niềm uất hận, có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên được cái ngày định mệnh ấy.

Ngày tôi sinh non, cũng là ngày cả nhà chồng tôi đón dâu mới

Ảnh minh họa (Nguồn: internet)

 

Ngày đầu tiên bước về nhà chồng tôi vui mừng, hạnh phúc biết bao nhiêu thì bây giờ, lại đau khổ và tủi nhục biết bấy nhiêu. Ngày sắp sinh con, một mình tôi lủi thủi gạt nước mắt ôm bụng bầu tới bệnh viện nằm dưỡng thai chờ sinh, vì thai nhi rất yếu và có nguy cơ bị sinh non. Đến bây giờ nhìn đứa con đỏ hỏn, bé xíu vì bị sinh non vẫn đang phải nằm ấp lồng kia mà lòng tôi đau quặn thắt, thương con bao nhiêu, căm hận gia đình nhà chồng và chồng bấy nhiêu. Đứa bé đó là con của chồng, cháu của nhà chồng vậy mà từ hôm tôi vào viện tới giờ không một lời hỏi thăm động viên an ủi, tất cả cũng chỉ vì… tôi đã hết giá trị sử dụng (chồng tôi nói vậy).

 

Ngày xưa khi còn yêu nhau, bố mẹ đẻ tôi thuộc vào hàng khá giả, giàu có, chồng tôi lúc ấy lúc nào cũng luôn miệng yêu thương chiều chuộng tôi hết mực. Cũng chính vì tin vào những lời ong bướm mật ngọt đó kèm theo một vẻ ngoài lãng tử hào hoa mà tôi đã xiêu lòng gật đầu đồng ý theo anh về làm vợ. Ngày cưới, bố mẹ tôi cho tôi rất nhiều của hồi môn, vì tin tưởng chồng, tôi đã giao lại hết toàn bộ cho anh để anh đầu tư làm ăn. Nào ngờ, cũng tới lúc đó tôi mới phát hiện ra bộ mặt thật của chồng và gia đình nhà chồng, hai mẹ con anh mang hết số tiền hồi môn đi mua một căn nhà riêng mà giấu không cho tôi biết. Lúc tôi phát hiện ra tất cả sự thật thì cũng đã quá muộn…

 

Cưới nhau xong, tôi có bầu được 5 tháng thì bố mẹ tôi gặp trục trặc trong chuyện làm ăn, kinh tế gia đình nhà tôi cũng từ đó đi xuống dần dần. Trong khi tôi còn đang lo sốt vó vì chưa biết làm cách nào giúp đỡ bố mẹ thì đột nhiên mẹ chồng và chồng tuyên bố đuổi thẳng tôi đi, vì cho rằng bây giờ tôi đã không còn giá trị như ngày xưa nữa.

 

Suốt mấy tháng ròng tôi khóc vật vã thì một phần thương bố mẹ tôi, một phần tủi nhục vì phận làm dâu xa nhà bị gia đình nhà chồng hắt hủi, khinh miệt. Tôi đau khổ đến mức gầy xác gầy xơ, cũng vì lí do đó mà tôi bị sinh non. Bước vào bệnh viện một mình nằm dưỡng thai cho tới lúc sinh con, thì cũng là lúc tôi nhận được tin nhà chồng đang chuẩn bị làm đám cưới đón vợ mới cho chồng tôi. Tôi đau khổ, uất hận đến tột độ…

 

Thú thực, khi nghe tin động trời đó từ bà chị họ, suýt chút nữa tôi đã làm rơi đứa con bé bỏng đang nằm trên tay. Tôi không thể lý giải nổi tại sao nhà chồng lại có thể trơ tráo đến mức như vậy. Tôi về làm dâu chưa được một năm trời, đang tự xoay xở sinh con trong bệnh viện mà họ lại chẳng hề đoái hoài, lại còn chuẩn bị rước thêm dâu mới về thay thế vị trí của tôi.

 

Chị họ tôi kể, cô gái ấy cũng thuộc hàng con nhà khá giả, cô là đứa con duy nhất của cả gia đình bên đó nhưng chỉ mỗi tội xấu không chê vào đâu được. Tôi cười khẩy vì biết rằng cưới cô ta cũng chỉ có một lí do duy nhất cả nhà chồng, đó là tiền. Chồng tôi và bố mẹ chồng tôi tham tiền đến mức mù quáng, đánh mất hết cả đạo lí làm người. Rồi cô gái tội nghiệp kia một ngày cũng sẽ có kết cục đau khổ như tôi mà thôi.

 

Bề ngoài, chồng tôi lãng tử hào hoa là thế, vậy mà trong thâm tâm, không ngờ con người này lại tồi tệ đến mức không thể chấp nhận được. Anh ta đốn mạt, sở khanh vượt quá mức tưởng tượng của tôi. Giờ đây, khi nghĩ về người chồng đó mà cũng đã khiến tôi phải rùng mình.

 

Hai năm sau từ ngày sinh con xong về nhà mẹ đẻ ở, tôi chấp nhận nuôi con một mình mà không đi bước nữa. Hồi đó, tôi cũng đã có biết bao nhiêu ý định trả thù chồng và nhà chồng, nhưng cuối cùng tôi cũng đã quyết định sẽ sống thật tốt, vì tôi tin vào luật nhân quả, gieo gió ắt có ngày gặp bão. Mẹ con tôi vẫn sống cuộc sống vui vẻ hàng ngày trong sự đùm bọc thương yêu của ông bà ngoại. Rồi chuyện gì đến cũng đến, bỗng một ngày người chồng bội bạc, tàn nhẫn năm xưa lại khăn gói quay về tìm tôi. Anh ta khóc lóc, cầu xin sự thứ tha của tôi và xin tôi được quyền làm bố. Thì ra, anh và gia đình anh đã bị gậy ông đập lưng ông, nào ngờ chính cô gái mà anh cưới về với mục đích đào mỏ lại một ngày ôm hết toàn bộ vốn liếng, tài sản đi theo trai. Giờ thì cả gia đình nhà anh tay trắng. Đúng quả là ông trời có mắt, những kẻ tham lam, khốn nạn cuối cùng cũng đã nhận được kết cục xứng đáng cho mình.

 

Anh ta quỳ lạy xin được về nhà tôi ở rể và cho anh được thực hiện nghĩa vụ làm bố. Nhưng tôi chẳng thèm trả lời về chuyện đó. Anh ta đâu có tư cách làm cha của con tôi.

 

ST