me-oi-dung-khoc-chi-la-so-phan-tro-treu
Mẹ ơi đừng khóc - Chỉ là số phận trớ trêu
Theo thông tin hôm qua đã đưa, Hạ Vi nữ sinh bị cưa một chân vì sự bất cẩn của bác sĩ. Nhưng câu chuyện về nghị lực cũng như sự lạc quan của em phải khiến nhiều người khâm phục.
Vấn đề đơn giản, việc gì phải chuyển đi đâu

Theo thông tin chúng tôi được biết vào ngày 6/3 trên đường đi học về em Lê Thị Hà Vi trú tại huyện Cư Kuin, Đăk Lăk bị tai nạn giao thông. Gia đình đưa em vào viện và được bác sĩ chẩn đoán gãy mâm chày xử lý bó bột.
 
Chân bị hoại tử
(Chân bị hoại tử)

Trong ngày hôm đó, Vi liên tục kêu đau vì bó bột quá chặt, phần chân mất hết cảm giác. Gia đình đề nghị tháo bột chuyển viện nhưng bệnh viện không cho.

Đến ngày 8/3 Vi mới được tháo bột nhưng bác sĩ bảo nhẹ, việc gì phải chuyển đi đâu. Đến ngày 13/3 chân Vi nổi mọng nước sung vù thì bệnh viện huyện mới chuyển lên bệnh viện tỉnh Đăk Lăk. Tại đây, bác sĩ chẩn đoán chân bị hoại tử và chuyển trực tiếp vào bệnh viện Chợ Rẫy. Nhưng khi nhập viện Chợ Rẫy thì tình hình chân của Vi đã bị hoại tử quá nặng buộc phải cưa bỏ.

Trao đổi với giám đốc bệnh viện Cư Kuin, ông Nguyễn Văn Tâm thừa nhận sự việc đáng tiếc xảy ra vì lỗi chuyên môn kém của bác sĩ, tắc trách trong công việc.

Mẹ ơi đừng lo con vẫn còn một chân đây

Hiện tại, Vi đang được điều trị tại khoa Ngoại chấn thương chỉnh hình bệnh viện Chợ Rẫy. Ba mẹ luôn túc trực để chăm sóc con gái. Một chân Vi đã bị cưa đến đầu gối, băng trắng, nỗi buồn vẫn hiện rõ trên gương mặt cô nữ sinh còn quá trẻ. Cả hai vợ chồng đều rất bức xúc vì chỉ một phút lơ là, tắc trách của bác sỹ mà con gái họ phải gánh chịu hậu quả cả đời.
 
Cô bé xinh đẹp vẫn tỏ ra lạc quan và đầy nghị lực sau khi mất một chân
(Cô bé xinh đẹp đầy nghị lực khi xảy ra sự việc)

Từ một cô gái xinh xắn, đáng yêu nhưng giờ em phải gánh chịu mất mát quá lớn. Những tưởng, với những bạn trẻ khác chắc khó vượt qua được nghịch cảnh này. Vậy mà, Hà Vi đã làm bao người phải rơi nước mắt bởi nghị lực cũng như sự lạc quan của em.

Khi tỉnh dậy việc đầu tiên của nữ sinh là nở một nụ cười, em còn nói với dì “"Khi cháu vừa tỉnh dậy, điều đầu tiên cháu làm là nở một nụ cười, vì nghĩ rằng mình vẫn còn sống được với gia đình, âu cũng là kiếp nạn nên sẽ vượt qua". Em còn nói: "Mẹ ơi mẹ đừng khóc, nếu mẹ khóc sẽ làm cho con đau nhiều hơn, mẹ hãy mạnh mẽ lên để còn nuôi con.”

Sau phẫu thuật, nhìn con gái chỉ còn một chân, người nhà, bạn bè đều đau buồn, nhưng Vi chưa bao giờ thể hiện mình đang tuyệt vọng.
Được biết, sắp tới, Vi sẽ được chuyển đến Bệnh viện Chỉnh hình và phục hồi chức năng TP HCM với hy vọng sẽ tìm lại được những bước đi gần như bình thường trên chiếc chân giả.