du-co-con-nhung-bo-anh-van-khong-chap-nhan
Dù có con nhưng bố anh vẫn không chấp nhận
Tôi và anh yêu nhau từ khi còn là sinh viên, đến khi ra trường, có công việc ổn định thì chúng tôi cũng đã bên nhau được 6 năm. 26 tuổi, tình cảm sâu đậm, cả hai đã đủ chín chắn để có thể nghĩ về một chặng đường xa hơn.

Nhà anh là kiểu mẫu của một gia đình gia giáo, bố mẹ đều là giáo viên của một trường cấp hai, thế nên từ nhỏ anh đã được dạy dỗ theo lề lối khuôn phép. Bố anh là một người gia trưởng, nói cổ hủ thì hơi quá, nhưng suy nghĩ có phần hà khắc về tình yêu, ngược lại mẹ anh là một người ôn nhu dịu dàng nhưng lại nhấy nhất nghe lời chồng.

Trong khi đó, gia cảnh gia đình tôi không được tốt, đó là nỗi buồn lớn nhất trong cuộc đời tôi. Bố mẹ ly hôn từ khi tôi 10 tuổi, tôi về sống với mẹ, thỉnh thoảng tôi cũng nhận trợ cấp từ bố. Năm 18 tuổi tôi vào đại học, mẹ đi thêm bước nữa với một người đàn ông đáng tuổi ông ngoại tôi, từ đó tôi chuyển ra khỏi nhà tự lập không muốn trở về nơi ngột ngạt đó nữa.

Lần đầu tiên ra mắt gia đình anh, tôi như một cái máy tự động trả lời hàng tá câu hỏi của bố anh. Đó không còn là một bữa cơm nữa, nếu dẹp chén bát thức ăn ra thì nó giống cái bàn để thẩm tra hơn. Tôi quay cuồng, run rẩy, bố anh tỏ vẻ thất vọng và có phần khinh khi tôi ra mặt.

Tim tôi tan nát sau lần đầu về ra mắt gia đình anh

Tim tôi tan nát sau lần đầu về ra mắt gia đình anh. Ảnh minh họa

Một tuần sau đấy, anh buồn rầu gặp tôi, nói tôi nghe bố anh không đồng ý cho hai đứa tiếp tục quen nhau hay tính đến chuyện vợ chồng. Dù đã đoán trước kết cục, nhưng tôi vẫn khá bàng hoàng, khóc nấc lên nghẹn ngào. Anh hứa sẽ thuyết phục bố anh kỳ được, nhưng với tôi hy vọng đã vụt tắt cả rồi. Anh còn nói nếu chúng tôi có con, bố anh chắc chắn vì thương cháu mà đồng ý. Tôi vì quá yêu anh nên việc gì cũng có thể chấp nhận.

Thế là chuyện gì đến cũng đến, chúng tôi lén lút có bầu rồi sinh con. 3 năm sau, khi con tròn 2 tuổi, sau khoảng thời gian âm thầm giấu diếm mối quan hệ và nói dối gia đình rằng hai chúng tôi đã chia tay, anh và tôi quyết định đem con về thú tội, chỉ mong bố anh mủi lòng mà cho chúng tôi nên chồng vợ chính thức.

Dù có con bố chồng chỉ nhận cháu không nhận dâu

Dù có con bố chồng chỉ nhận cháu không nhận dâu 

Thế nhưng, tôi thật không ngờ bố anh lại cố chấp như vậy. Ông đã thẳng thừng mà rằng: “Cháu có thể nhận, còn con dâu thì không!”. Ông cũng đã tìm cho anh một đám khác qua bạn bè thân quen mà theo ông là “môn đăng hộ đối”. Mẹ anh dù rất thương cháu, không muốn chia lìa hai mẹ con tôi nhưng lại chẳng dám đưa ra ý kiến để nói giúp.

Giờ thật sự tôi không biết phải tâm sự cùng ai và anh cũng chẳng biết phải dự tính ra sao để có thể cho bố anh đồng ý, tôi với anh đã có con, và hơn hết chính tôi đã yêu anh hơn cả sinh mạng mình, đời này tôi không thể sống thiếu anh được.

Theo báo phụ nữ online.