
Trước đêm Giáng sinh đúng 1 tuần, tôi hạ sinh con gái đầu lòng. Đó là niềm hạnh phúc, niềm vui vô bờ bến của vợ chồng tôi.
Vợ chồng tôi yêu nhau hơn 1 năm mới tiến tới hôn nhân. Anh là nhân viên của một công ty xuất nhập khẩu, còn tôi là giáo viên dạy tiểu học. Anh là mối tình đầu của tôi nhưng tôi lại là người đến sau của anh. Trước khi đến với tôi, anh đã từng có một tình yêu rất sâu đậm với một cô gái cùng quê, nhưng không hiểu vì lý do gì mà họ chia tay nhau.
Sau khi chia tay, tôi thấy anh vẫn còn yêu cô gái đó rất nhiều. Lúc đó, tôi chỉ yên lặng ở bên anh, đợi cho trái tim của anh thay đổi. Và rồi không uổng công tôi chờ đợi, anh cũng nói lời yêu tôi. Hơn 1 năm sau thì anh quyết định tổ chức đám cưới với tôi. Ngày nhận được lời cầu hôn của anh, tôi hạnh phúc vô cùng.
Sau khi cưới, anh cũng chiều chuộng tôi. Suốt thời gian yêu nhau cho tới khi tôi kết hôn, bầu bí đều hết lòng chăm sóc, không có dấu hiệu gì bất thường. Vì vậy tôi ngày càng yêu và tin anh hơn. Tôi không còn nhớ gì đến chuyện tình cảm trong quá khứ của anh nữa.
Giáng sinh vừa rồi, tôi sinh em bé nên tất nhiên là không thể đi được đâu rồi. Anh cũng từ chối tất cả lời mời, rủ rê của bạn bè để ở nhà với tôi. Nhưng đến 8h tối, bạn anh kéo đến nhà tụ tập rồi rủ anh đi đón Noel. Sợ đám bạn buồn nên anh đành để mẹ con tôi ở nhà. Tôi cũng hiểu nên chỉ nhắc anh về sớm thôi.
Tôi còn nhớ, lúc ấy đã gần 11h đêm. Đang ôm con ngủ thì điện thoại đổ chuông réo rắt. Tôi nhìn lên màn hình thấy số của cô bạn thân nên ấn nút nghe. Ở đầu dây bên kia, cô bạn nói: “Mày đang ở nhà à, chồng có nhà không?”. Tôi trả lời: “Chỉ có 2 mẹ con tao ở nhà thôi, anh Hải đi chơi với đám bạn rồi”. “Bạn bè nào, tao vừa nhìn thấy chồng mày dắt con nào vào nhà nghỉ đây này”.
Tôi bàng hoàng khi nghe những lời cô bạn nói, không biết đúng hay sai, chỉ thấy chân tay như bủn rủn ra.
10 phút sau, Yến xuất hiện trước cửa nhà tôi. Sau đó, tôi và Yến vội vàng bắt taxi đến đúng địa chỉ cô bạn tôi nói.
Không thể tưởng tượng nổi cảnh tượng của mẹ con tôi lúc đó, trời rét buốt thấu xương, tôi ôm con đứng đối diện nhà nghỉ chờ chồng. Cảm giác vừa giận, vừa đau đớn, vừa thương con. Hơn 1 giờ sau, có bóng người đàn ông ôm eo một cô gái trẻ đi ra. Tôi như gục ngã khi thấy chồng tay trong tay với một người phụ nữ đó , chính là mối tình đầu của anh.
Cảm giác lúc đó đầu óc quay cuồng, tôi chỉ muốn lao đầu vào ô tô mà chết ngay. Con gái nhỏ trong tay tôi giật mình vì tiếng xe, òa khóc lên ngằn ngặt. Chồng tôi đưa mắt nhìn sang, từ bất ngờ chuyển sang sợ hãi. Anh đứng đó, trân chối nhìn mẹ con tôi.
Tôi vẫy xe về ngay lúc đó, trong đầu không còn nghĩ được gì, chỉ quay mòng mòng 2 từ ly hôn. Tôi đau đớn đến không khóc nổi.
Tôi về nhà được gần nửa tiếng thì nghe tiếng xe máy chồng đến sân. Anh lao vào nhà, ôm lấy tôi cầu xin tha thứ. Anh nói là do anh nông nổi, nhận được điện thoại của người yêu cũ đã không cầm được lòng. Anh thề, anh không có ý định phản bội tôi, anh chỉ muốn biết cô ấy đã sống ra sao từ khi chia tay.
Tôi không nghe anh nói gì, bởi nỗi đau của sự phản bội quá lớn, tôi nói sẽ chia tay. Tôi thấy rõ sự sợ hãi trên gương mặt anh khi đấy. Anh nói, hãy cho anh cơ hội sửa sai, con gái còn nhỏ quá, xin tôi vì con hãy tha thứ cho anh 1 lần.
Giờ tôi phải làm sao đây? Ly hôn hay không? Nếu ly hôn thì con tôi sẽ phải chịu thiệt thòi nhiều mà bỏ qua cho anh thì tôi không biết anh có thay đổi thật lòng hay không. Mọi người xin hãy giúp tôi với, cho tôi một lời khuyên.
ST.