Chồng nhận được kết quả bị vô sinh cũng là lúc vợ thông báo đã có thai
27/02/2016
| Tôi cười gượng ậm ừ, ôm cô ấy vào lòng vỗ về mà không biết làm thế nào. Chưa bao giờ tôi rơi vào hoàn cảnh này cả. Là vợ đã lừa dối tôi hay đây là phép màu?
Vợ chồng tôi lấy nhau đã 2 năm nay, trên thuận dưới hòa, chẳng có gì phải bận lòng cả. Công việc của tôi thu nhập cũng khá, còn lương vợ tôi tuy không nhiều nhưng vẫn đủ ăn, nhà ở thì được bố mẹ mua cho nên cuộc sống kinh tế của hai vợ chồng cũng không phải lo lắng gì nhiều. Nhưng hai năm nay, lúc nào tôi cũng mong ngóng có được tiếng trẻ thơ trong nhà. Bố mẹ luôn giục có cháu để bế, vợ chồng tôi cũng chán cảnh cô quạnh, phấn đấu nhiều nhưng vẫn thấy chưa có tin vui gì.
Cách đây một tuần, sau một đợt khám sức khỏe tổng quát ở công ty, chẳng hiểu sao tôi lại yêu cầu kiểm tra thêm chức năng sinh sản ở bệnh viện. Không hiểu sao lúc ấy, tôi lại nảy ra ý định này, chắc cũng bởi vì nhà tôi đang mong có con quá.
Và rồi hai ngày sau khi khám, tôi được bác sĩ hẹn đến gặp riêng. Vì đây là bệnh viện tư nằm trong chuỗi quản lý của tập đoàn tôi làm, mọi đãi ngộ đều rất chu đáo. Bác sĩ thông báo, qua nhiều lần kiểm tra, kết luận ban đầu là tôi bị vô sinh và không có khả năng sinh sản. Bác sĩ dò hỏi một lúc, mới kết luận rằng trận ốm quai bị năm tôi học lớp 9 đã biến chứng nặng và khiến tôi ra nông nỗi này. Bác sĩ đề nghị tôi về nhà và 2 tuần sau quay lại tái khám.
Tôi vô cùng bối rối, vì sự việc quá bất ngờ và cũng vô cùng đau khổ khi không thể báo hiếu mẹ cha. Về nhà chán nản, tôi đóng cửa phòng, hết nằm suy nghĩ lại mò lên mạng đọc thông tin của những người bị vô sinh. Tôi thấy nhiều người cũng ở trong hoàn cảnh như tôi và đã tốn rất nhiều tiền chữa trị nhưng không có hi vọng.
Cách đây một tuần, sau một đợt khám sức khỏe tổng quát ở công ty, chẳng hiểu sao tôi lại yêu cầu kiểm tra thêm chức năng sinh sản ở bệnh viện. Không hiểu sao lúc ấy, tôi lại nảy ra ý định này, chắc cũng bởi vì nhà tôi đang mong có con quá.
Và rồi hai ngày sau khi khám, tôi được bác sĩ hẹn đến gặp riêng. Vì đây là bệnh viện tư nằm trong chuỗi quản lý của tập đoàn tôi làm, mọi đãi ngộ đều rất chu đáo. Bác sĩ thông báo, qua nhiều lần kiểm tra, kết luận ban đầu là tôi bị vô sinh và không có khả năng sinh sản. Bác sĩ dò hỏi một lúc, mới kết luận rằng trận ốm quai bị năm tôi học lớp 9 đã biến chứng nặng và khiến tôi ra nông nỗi này. Bác sĩ đề nghị tôi về nhà và 2 tuần sau quay lại tái khám.
Tôi vô cùng bối rối, vì sự việc quá bất ngờ và cũng vô cùng đau khổ khi không thể báo hiếu mẹ cha. Về nhà chán nản, tôi đóng cửa phòng, hết nằm suy nghĩ lại mò lên mạng đọc thông tin của những người bị vô sinh. Tôi thấy nhiều người cũng ở trong hoàn cảnh như tôi và đã tốn rất nhiều tiền chữa trị nhưng không có hi vọng.
Vợ thấy tôi khác lạ, biết là có chuyện nhưng không biết xảy ra chuyện gì, tra hỏi nhưng tôi không nói. Ban đầu cô ấy cũng nhẹ nhàng hỏi han, vậy nhưng sau 3 ngày liên tục, không chịu nổi tôi nữa nên nàng mặc kệ.
Cảm thấy bất lực và vô dụng, tôi bỏ ăn, xin nghỉ làm, một mình lặng lẽ đi khám ở một bệnh viện khác uy tín không kém nhưng vẫn nhận được câu trả lời tương tự. Bác sĩ bảo tôi không còn hi vọng nữa, đừng buồn và có thể nhận một đứa con để nuôi.
Tôi suy sụp hoàn toàn, tìm cách lựa lời để nói chuyện với vợ. Mấy hôm nay tôi cảm thấy có lỗi với cô ấy vô cùng. Không, là cả đời này tôi có lỗi với cô ấy, thật sự là tôi không cố ý. Tôi cũng muốn có những đứa con ngoan, tôi muốn được dạy bảo các cháu nên người, được ôm hôn chúng vào lòng, được nhìn thấy chúng trưởng thành và gây dựng cơ nghiệp.
Tối đến, tôi đi ngủ sớm, nằm quay lưng lại với vợ và định bụng lúc vợ lên nằm sẽ nói chuyện. Nào ngờ, vợ ở đâu chạy ập vào, hét lớn:
- Chồng, chồng ơi nhìn đi, em có thai rồi, hai vạch rồi!
Tôi ngồi bật dậy, nhìn que thử thai trong tay vợ mà không biết làm thế nào. Vợ tôi lại bảo:
- Sao, anh bất ngờ quá không nói được gì phải không? Anh nhìn đi, thai 8 tuần tuổi, con của chúng mình đấy!
Tôi cười gượng ậm ừ, ôm cô ấy vào lòng vỗ về mà không biết làm thế nào. Chưa bao giờ tôi rơi vào hoàn cảnh này cả. Là vợ đã lừa dối tôi hay đây là phép màu? Nên làm gì bây giờ? Nếu là con tôi thật thì sao? Làm sao để xác định? Có nên giải thoát cho vợ về với tình mới hay không?
Vợ tôi vui mừng chạy đi gọi điện thông báo khắp nơi còn tôi vẫn ngồi đây thẫn thờ mãi. Tôi phải làm như thế nào đây, ai có thể cho tôi một lời khuyên được không?