bi-ham-hiep-nam-11-tuoi-toi-khong-hoi-han-khi-sinh-con
Bị hãm hiếp năm 11 tuổi, tôi không hối hận khi sinh con
Đây là câu chuyện có thật của cô Jora Trang – hiện đang sinh sống tại San Francisco (Mỹ) về quyết định tưởng như là sai lầm của mình vào năm cô 11 tuổi.

Mang thai và sinh con chính là điều tuyệt với nhất trong cuộc đời tôi, chỉ có điều duy nhất khiến tôi lo lắng là tôi chỉ hơn con mình 12 tuổi. Vâng, vào năm 11 tuổi, tôi đã bị cưỡng bức tại phòng vệ sinh ở trường. Tôi không còn nhớ nhiều lắm về chi tiết sự việc ấy, tôi không thật sự hiểu tính chất sự việc diễn ra, có chăng chỉ là cảm giác dơ bẩn và bàng hoàng khi trở về nhà. Tôi cũng không nói với gia đình, nhà tôi không hay nói chuyện cùng nhau. Và khi tôi bước vào phòng sinh lúc vừa 12 tuổi, tôi đã thấy được ánh mắt đau đớn của mẹ và dì bên ngoài khi chứng kiến. Tôi và gia đình quyết định sẽ giới thiệu tôi và con là 2 chị em để tránh sự dị nghị của người khác vào thời điểm đó.

 

Bị hãm hiếp năm 11 tuổi, tôi không hối hận khi sinh con

Bị hãm hiếp năm 11 tuổi, tôi không hối hận khi sinh con

 

Lúc sự việc kinh khủng kia xảy ra, tôi hoàn toàn không nghĩ nó có thể khiến tôi mang thai. Thậm chí tôi cũng không biết mình mang thai. Một vài tháng sau, tôi thấy ngực và bụng mình lớn dần lên, tôi chỉ nghĩ đó là do tôi đang tuổi dậy thì. Không lâu sau đó, tôi cảm nhận được có gì đó trong bụng; khi ấy tôi mới hoảng sợ và nói ba mẹ đưa đi khám. Và khi biết tôi mang thai, ba tôi nổi trận lôi đình và chửi rủa tôi không ngớt, ông nghi tôi có bạn trai. Điều này càng làm tôi thêm sợ hãi và hoang mang tột cùng...

 

Bụng tôi ngày càng lớn thêm, cuối cùng tôi phải nghỉ học. Có tiếc nuối nhưng tôi hiểu mình cần giữ kín chuyện có thai này. Ba mẹ giữ tôi trong nhà và nói dối với em trai, em gái tôi. Chúng chỉ nghĩ đơn giản là tôi đang bị mập lên mà thôi.

 

Dù gì đi nữa, tôi vẫn thấy mang thai chính là điều vô cùng tuyệt vời. Nhìn bụng mình, tôi lúc nào cũng thấy kinh ngạc khi biết bên trong có chứa một sinh linh bé nhỏ. Tôi bắt đầu nghe nhạc, đọc sách cho con tôi nghe. Làm theo đủ cách mà người ta nói sẽ giúp bé thông minh ngay từ trong bụng mẹ.

 

Sau lần khám thai cuối cùng một ngày, tôi chuyển dạ. Bé con của tôi rất dễ thương. Tôi nhìn con rất lâu trước khi đưa cho mẹ tôi bế. Khi đó, bà đặt tên cho con bé là Meggy và nói với tôi: Hãy quên hết đi và hãy bắt đầu lại cuộc sống của con.

 

Nhưng tình thương của tôi dành cho con không cho phép tôi chối bỏ vai trò làm mẹ với bé. Tôi tiếp tục nghỉ học để ở nhà chăm con. Khi đi học lại, tôi để Meggy cho người giữ trẻ và luôn bên bé khi về nhà. Dù bên ngoài mối quan hệ của tôi và Meggy là chị em nhưng tôi luôn đối xử với con bé bằng tình mẹ con.

 

Mối quan hệ của tôi và Meggy là chị em nhưng tôi luôn đối xử với con bé bằng tình mẹ con

Mối quan hệ của tôi và Meggy là chị em nhưng tôi luôn đối xử với con bé bằng tình mẹ con

 

Rời nhà

 

Khi tôi 17 tuổi thì con bé bắt đầu đi học mẫu giáo. Vì cha tôi có những tổn thương thần kinh sau khi đi lính nên tôi rất lo lắng cho an toàn của Meggy khi để con bé gần ông ngoại. Vậy nên tôi đã lên kế hoạch trốn nhà ra đi. Tôi bắt đầu tìm lại giấy khai sinh của Meggy, bí mật lấy gần 1.000 đôla Mỹ cùng chìa khóa xe của cha mẹ.


Sau đó tôi đến trường mẫu giáo Meggy học, tìm gặp con bé với tư cách là mẹ. Khi được tự mình nói với cô giáo tôi là mẹ của Meggy, cảm giác ấy thật tự hào và nhẹ nhõm sau bao tháng ngày che giấu. May mắn làm sao khi biết được kế hoạch của tôi, cô giáo lại đề nghị chúng tôi trước mắt có thể ở tạm tại nhà cô. Sáu tháng sau, tôi và Meggy chuyển đến gần trường Đại học California tôi học. Vì Meggy vẫn nghĩ ông bà ngoại là ba mẹ và tôi là chị gái nên hàng tháng tôi vẫn lái xe đưa con bé về thăm ba mẹ. Nhà tôi đã chấp nhận chuyện tôi chuyển đi, và số tiền 1.000 đô kia không bao giờ được nhắc đến nữa.

 

Một điều tốt đẹp đã đến khi chúng tôi có cơ hội có được căn hộ phúc lợi từ chương trình hỗ trợ những người mẹ đơn thân tại địa phương. Dù thế nhưng tôi vẫn phải đối mặt với việc trang trải chi phí để chăm lo cho Meggy. Có lúc tôi thấy mình bị kiệt sức nhưng không bao giờ tôi từ bỏ. Chính Meggy là nguồn động lực để tôi tiếp tục học tập và làm việc.

 

Không lâu sau đó, tôi vui mừng khi được một đoàn hát mang tên Những cô gái châu Á gửi lời mời biểu diễn. Meggy cũng được trở thành cô diễn viên nhí trong đoàn. Thật may mắn khi có những người chấp nhận thân phận như mẹ con tôi.

 

Không muốn để con bé tổn thương, tôi vẫn giữ mối quan hệ chị em với nó. Và khi con bé 12 tuổi – cùng tuổi với tôi khi tôi sinh con bé, tôi quyết định nói ra sự thật. Hoàn toàn không có lý do gì để phải giấu giếm quan hệ thật sự của chúng tôi thêm nữa.

 

Mẹ mới là mẹ ruột của con, Meggy à

Mẹ mới là mẹ ruột của con, Meggy à

 

Khởi đầu mới

 

Ngày tôi quyết định nói ra sự thật, tim tôi lo lắng như muốn vỡ tung ra. Khi tôi nói: Mẹ mới là mẹ ruột của con, Meggy à, con bé đã khóc thét lên và liên tục bảo rằng tôi nói dối nó, nó không tin là thế. Dần dần, sau khoảng thời gian im lặng với tôi khá lâu, Meggy đã chấp nhận điều này, chấp nhận tôi là mẹ con bé. Tôi đã rất sung sướng khi lần đầu tiên nghe thấy con bé gọi mình là mẹ.

 

Khi Meggy học đến lớp 7, mẹ con tôi chuyển đến Berkeley gần trường luật tôi học. Tôi phải làm một lúc 2 công việc để có đủ chi phí. Do không có thời gian, tôi đã giao kèo cùng Meggy: Mẹ đang cố gắng làm thêm gần 40 giờ một tuần để cho con tương lai tốt hơn. Vì thế mẹ cần con nấu bữa tối nhé. Ban đầu con bé có vẻ bất ngờ nhưng cuối cùng vẫn hoàn thành công việc. Ngày đầu nấu ăn, Meggy cho tôi món Hamburger và mỳ ý “quá lửa”, nhưng tôi vẫn thấy rất ngon vì hiểu con mình đã cố gắng hết sức. Một năm sau đó, tay nghề nấu nướng của con bé đã tốt hơn rất nhiều.

 

Đã có khoảng thời gian khó khăn trong quan hệ của mẹ con tôi khi Meggy không muốn xa bạn bè để đi đến Berkeyle. Tuy nhiên điều đó nhanh chóng qua đi. Khi con bé bắt đầu biết chú ý đến son phấn, tôi đề nghị hai mẹ con hãy cùng nhay tập trang điểm để có thể quản lý Meggy tốt hơn. Từ đó, chúng tôi đã cùng lớn lên theo một cách tương tự nhau.

 

 Chúng tôi đã cùng lớn lên theo một cách tương tự nhau

 Chúng tôi đã cùng lớn lên theo một cách tương tự nhau

 

Giờ đây, Meggy đã trở thành một luật sư giỏi, còn tôi thì bắt đầu thư thái làm những việc mình chưa thể làm vào tuổi thiếu niên. Tôi tham gia lớp học khiêu vũ và luôn ra ngoài nhảy múa vào cuối tuần. Và có những lúc tôi tự mình ngẫm nghĩ thật nhiều về những điều mình được và mất trong cuộc đời này.

 

Meggy quả thật là phép màu của tôi trong cuộc sống. Chưa bao giờ tôi hối hận khi ngày trước giữ lại Meggy. Mỗi lần ngắm nhìn con gái, tôi không hề thấy sự tủi nhục hay mệt mỏi trong quá khứ, với tôi, đó chỉ có tình yêu.

 

Câu chuyện của Meggy

 

Tôi nhớ khi tôi lên 6, một hôm “chị hai” Jora đến trường sớm và nói sẽ đưa tôi đi. “Chị” là người thương tôi nhất nhà, quan tâm nâng đỡ tôi nhiều nhất. Vậy nên lúc đó dù không biết chuyện gì xảy ra, tôi vẫn đi theo “chị”, dù không muốn xa “ba mẹ” nhưng tôi vẫn không hỏi “chị” câu hỏi nào.

 

Khi tôi 12, lúc biết sự thật “chị” Jora bấy lâu mới thật sự là mẹ ruột, tôi đã vô cùng sốc. Mọi thứ như đảo ngược, anh trai chị gái đột ngột trở thành các bác và người tôi gọi là ba mẹ xưa giờ hóa ra lại là ông bà ngoại.
Lúc đầu, mẹ không nói tôi nghe việc mình bị hãm hiếp, nhưng khi lớn dần tôi hiểu rằng khi mới 11 tuổi người ta không thể chống lại một điều như thế được, không thể tự mình lựa chọn có thai hay không. Tôi thật sự không muốn tìm hiểu về người cha ruột. Ông ta đến giờ vẫn không hề hay biết sự có mặt của tôi trên cõi đời này.

 

Trong thâm tâm, tôi luôn biết ơn vì mẹ đã dám sinh ra tôi mà hoàn toàn không có sự chuẩn bị tâm lý nào trước đó. Tôi cũng rất biết ơn mẹ đã hy sinh tất cả để nuôi nấng tôi. Tất cả mọi thứ bà làm cho tôi khiến tôi không thể cứ xem giữa chúng tôi là tình chị em, tự lúc nào đó tiếng gọi Mẹ đã tự nhiên thốt ra từ tôi. Mẹ con tôi vẫn tiếp tục chung sống hạnh phúc bên nhau, và tôi luôn tin rằng mẹ sẽ luôn đưa ra những quyết định đúng đắn nhất cho tôi trong cuộc đời.

Nguồn wrr