an-han-vo-cung-khi-da-phan-boi-nguoi-vo-tuyet-voi-cua-toi
Ân hận vô cùng khi đã phản bội người vợ tuyệt vời của tôi
So với sự dịu dàng, duyên dáng của vợ thì sự nóng bỏng, quyến rũ của Mỹ mê hoặc hơn rất nhiều. Nhưng khi cơn hoan lạc đi qua, tôi lại thấy có lỗi với vợ khủng khiếp. Tôi ngoại tình không phải vì hết yêu vợ, chỉ vì tôi không thể cưỡng lại được sự mê hoặc của Mỹ. 
Bốn năm trước tôi là chàng phó phòng trẻ tuổi, đẹp trai các cô gái luôn xếp hàng vây quanh tôi. Nhưng họ chỉ mang đến cho tôi những cảm xúc vui vẻ nhất thời. Chỉ có vợ tôi bây giờ mới thật sự khiến con tim tôi lỗi nhịp. Vợ tôi do hoàn cảnh gia đình khó khăn nên cô ấy không thể tiếp tục theo học mà phải đi làm sớm để kiếm tiền đỡ đần cha mẹ. 

Cô ấy chẳng bao giờ phấn son hay chưng diện những bộ quần áo đẹp nhưng đằng sau lớp quần áo giản dị, mộc mạc của cô ấy là một tâm hồn trong sáng, thánh thiện, giàu tình cảm. Có lẽ vì điểm đó mà tôi đã rung động trước cô ấy. Nhà vợ tôi và nhà tôi ở gần nhau nên tính cách của vợ thế nào, tôi cũng hiểu được vài phần. Qua cách ứng xử của vợ với mọi người, tôi lại càng thêm quý mến con người vợ.

Chính vì vậy, dù bị bạn bè cười chê là đôi đũa lệch, tôi vẫn quyết tâm yêu và lấy cô ấy làm vợ. Hôm cưới nhìn vợ trang điểm xinh đẹp, lộng lẫy với bộ váy cưới sang trọng tôi càng thêm nở mày nở mặt với bạn bè. Lúc đó tôi thầm nghĩ quả thật tôi đâu có chọn nhầm người đâu, vợ tôi cũng xinh đẹp, quyến rũ đấy chứ. 

Vợ tôi đúng là một người vợ hoàn hảo không chê vào đâu được. Từ ngày lấy vợ, bố mẹ tôi lúc nào cũng tấm tắc khen tôi khéo chọn. Việc nhà cửa, cơm nước vợ tôi lo tinh tươm đâu ra đấy. Bố tôi là người khó tính vô cùng trong việc ăn uống mà vợ vẫn chiều lòng được ông. Mẹ tôi tính ưa sạch sẽ lại đúng sở trường của vợ nên cô ấy càng dễ có được cảm tình. Còn về phần tôi sau một ngày làm việc mệt mỏi, sự dịu dàng, chu đáo của vợ như liều thuốc an thần, giúp tôi xả stress vậy. 

Tôi đã muốn vợ nghỉ việc vì công việc khá vất vả nhưng vợ nói đó là việc mà cô yêu thích, nên tôi lại từ bỏ ý định đó. Cứ ngỡ cuộc sống hôn nhân của tôi sẽ trôi đi trong êm đềm như thế nhưng… một chuyện đã xảy ra.

Công ty tôi mới tuyển thêm nhân sự. Phòng tôi có thêm Mỹ – một cô nàng trẻ trung, nóng bỏng vô cùng, sếp lại còn giao cho tôi quản lý, chỉ bảo công việc cho nàng nữa. Thế là tôi đi đâu, Mỹ cũng theo đó với mục đích là học hỏi kinh nghiệm. Rồi chuyện gì đến cũng đến. Tôi ngoại tình với Mỹ. Lửa gần rơm không bén mới lạ. Hơn nữa, Mỹ lại còn chủ động tán tỉnh, cưa cẩm tôi.

Thậm chí Mỹ còn nói Mỹ không cần tôi phải có trách nhiệm, không cần tôi phải yêu Mỹ, chỉ cần tôi dành cho nàng chút tình cảm quan tâm là quá đủ rồi. Là đàn ông nên tôi như bị mê muội, tin theo lời Mỹ mà không biết rằng, đằng sau sự chấp nhận thiệt thòi kia là cả một âm mưu đen tối.

Mỹ thật sự mang đến cho tôi những trải nghiệm vô cùng mới lạ. So với sự dịu dàng, duyên dáng của vợ thì sự nóng bỏng, quyến rũ của Mỹ mê hoặc hơn rất nhiều. Nhưng khi cơn hoan lạc đi qua, tôi lại thấy có lỗi với vợ khủng khiếp. Tôi ngoại tình không phải vì hết yêu vợ, chỉ vì tôi không thể cưỡng lại được sự mê hoặc của Mỹ. 

Cho đến một ngày. Hôm ấy là ca trực tối của vợ ở siêu thị. Tôi nhân cơ hội này đưa Mỹ đi hẹn hò. Nhưng đúng là oan gia ngõ hẹp. Vì mệt nên vợ tôi xin nghỉ làm hôm đó để về nhà, trên đường về cô ấy tạt qua cửa hàng để mua cho tôi món vịt quay mà tôi ưa thích. Dừng xe trước nhà hàng sang trọng ấy, ôm eo Mỹ định bước vào thì tôi chạm phải ánh nhìn đau đớn từ hàng vịt bên cạnh. Tôi không dám nghĩ sẽ có ngày cảnh này xảy ra. 

Vợ tôi đưa đôi mắt đẫm lệ nhìn tôi và cô nhân tình, vợ đứng đó chết trân tại chỗ mà không hề chạy lại cào xé đánh ghen. Tôi còn chưa kịp phản ứng gì thì Mỹ đã chủ động rời khỏi vòng tay tôi, uốn éo bước về phía vợ. Mỹ nói: “Chào chị, nghe anh H nhắc tới chị nhiều lần rồi mà chưa lần nào được gặp. Lần này ra mắt hơi đường đột, xin chị thứ lỗi”.

Ân hận vô cùng khi đã phản bội người vợ tuyệt vời của tôi
Tôi vừa xót vợ, vừa hối hận nên chỉ biết gọi cửa mong vợ tha thứ.

Nói rồi Mỹ cười khẩy và đẩy vợ tôi tránh ra cho cô ta đi. Quá đau đớn, thất vọng, vợ tôi như hóa đá, không phản ứng lại được gì. Chứng kiến cảnh đó, tôi bỗng thấy tim mình nhói đau. Vợ tôi lững thững quay xe về, không lấy túi thịt vịt mà đầu bếp đưa cho. Sợ vợ xảy ra chuyện, tôi bỏ lại Mỹ và đi xe theo sau. 

Trên đường về, Mỹ liên tục gọi điện cho tôi. Bực bội quá tôi đã quát lên: “Cô chỉ là nhân tình thôi...”. 

Về đến nhà, vợ tôi vào phòng khóa trái cửa, bỏ lại tôi bên ngoài. Bố mẹ tôi hỏi han, khi biết chuyện, bố tôi thì mắng mỏ, mẹ tôi thì cầm chổi đánh tôi túi bụi. Tôi vừa xót vợ, vừa hối hận nên chỉ biết gọi cửa mong vợ tha thứ. 

Mấy hôm nay, vợ tôi vẫn im lặng chưa chấp nhận lời xin lỗi của tôi nhưng tôi biết cô ấy sẽ tha thứ cho tôi.Vì tôi biết cô ấy là người trọng tình cảm và vẫn còn yêu tôi nhiều lắm! Xin mọi người bày cho tôi cách lấy lòng vợ.